Tôi không phải là một
nhà khảo cổ hay một nhà nhân chủng học. Kiến thức của tôi về nguồn gốc con người
chỉ rất sơ sài. Một vài hiểu biết của tôi về vấn đề này có được do một sự t́nh
cờ. Tôi có hai con nhỏ và hàng năm vào mùa hè chọn đi nghỉ tại thị xă Menton
trên bờ biển Địa Trung Hải miền Nam nước Pháp, giáp ranh với nước ư. Thị xă
Menton này là một thành phố rất dễ thương, nóng suốt mùa hè, rất ít khi có mưa.
Trong suốt sáu mùa hè liên tiếp, tôi chưa bao giờ bị một trận mưa nào trong lúc
nghỉ hè, có nghĩa là được tắm biển mỗi ngày. Đó là một điều rất quan trọng. Ngày
hè ngắn ngủi, mất ngày nào là uổng ngày đó. Menton lại có một vũng biển rất tốt,
kín gió và hầu như không có sóng, các con tôi có thể bơi lội an toàn Hai dứa rất
thích Menton và hàng năm cứ đến gần tháng bảy là chúng nô nức rạo rực chờ đợi đi
Menton. Menton là một thành phố dành cho trẻ con và người già. Thanh niên rất ít
đến đây v́ không nhộn nhịp như các bờ biển khác, Saint Tropez, Saint Maxime,
Nice, Cannes chẳng hạn. Nhưng cái duyên của Menton cũng là ở chỗ đó. Thành phố
yên tĩnh, khang trang và lịch duyệt. Dân ở đây phần lớn là người giàu có đă về
hưu, họ lịch sự và ḥa nhă.
Nhưng Menton c̣n có một đặc điểm khác mà tôi rất thích. Menton có nhiều lịch sử.
Chung quanh Menton có nhiều hang động mang vết tích con người từ vài chục ngàn
năm (tại nước ta những dấu vết về sự sống của con người không quá mười ngàn
năm). Đi về hướng Bắc một chút có Vallée des Merveilles trong đó người ta c̣n
thấy những vách đá có chạm trổ những tranh vẽ thô sơ của con người cách đây cả
chục ngàn năm. Mỗi lằn đứng trước những chạm trồ tôi đều có một xúc cảm lớn, tưởng
chừng như những con người đó c̣n đâu đây ngay gần sát với ḿnh.
ở Menton người ta cũng đào được một hài cốt một người đă chết cách đây trên mười
ngàn năm nhưng c̣n nguyên vẹn. Đây quả là một kỳ quan. Xác người này rất đẹp. Đó
là một người đàn ông cao độ 1,80 mét, một chiều cao phi thường vào thời đại đó,
khi chiều cao trung b́nh của con người chỉ vào khoảng 1,40 mét. Không biết hồi
đó kỹ thuật ướp xác đă cao đến mức nào, hay chỉ do một sự t́nh cờ, nhưng xác c̣n
nguyên vẹn, c̣n nguyên cả da thịt dù đă khô lại. Xác nằm cong queo, h́nh như là
do cách bố trí chôn cất thời đại đó, đầu đội mũ làm bằng những vỏ óc nhỏ xiên
thành từng chuỗi, cái mũ cũng c̣n nguyên vẹn. Xác này được đặt ngay chính giữa
viện bảo tàng tiền sử, một kiêu hănh của thành phố Menton.
Trong viện bảo tàng này có rất nhiều dụng cụ và di tích từ vài trăm ngàn năm, và
nhiều cảnh sinh hoạt được các nhà khảo cổ dựng lại giúp ích cho những người thường
như tôi hiểu người xưa đă sống như thế nào. Trên tường lại có cả những bản chỉ
dẫn tóm lược về diễn biến của trái đất kể từ ngày khai thiên lập địa. Đặc sắc
hơn, có một pḥng chiếu phim tân kỳ với đủ mọi loại phim tài liệu có tính giáo
dục. Khách vào thăm viện bảo tàng chỉ cần bấm một cái nút vào bên cạnh tên một
phim là sau đó được b́nh thản ngồi xem những phim tài liệu về nguồn gốc con người.
Năm nào tới Menton tôi cũng vào thăm viện bảo tàng trên dưới mười lần và say sưa
xem những phim ảnh đó. Có những phim đă xem mấy chục lần vẫn chưa biết chán.
Qua những phim ảnh đó và những dấu tích của viện bảo tàng tôi được biết là khoảng
mười lăm triệu năm trước đă xuất hiện các loài khỉ lớn, thủy to của loài người.
Nhưng sau đó, trong mười triệu năm người ta không c̣n t́m thấy một vết tích nào
về sự sống của các loài khỉ này cả. Cái ǵ đă xảy ra? Có thể chẳng có ǵ là đặc
biệt cả các loài khỉ vẫn sống và tiếp tục tiến hóa những người ta đă không t́m
ra vết tích. Cũng cần phải nói là các dấu tích chấm phá được rất rời rạc, sự mất
dấu tích có thể chỉ là t́nh cờ. Nhưng từ năm triệu năm gần đây, người ta lại t́m
thấy dấu tích của một số loài khỉ lớn, và lần này với một thay đổi nhỏ: bàn tay
của một loài trong các loại đă nhân đă dài ra, bốn ngón tay trước nhô ra đằng
trước trong khi ngón tay cái thụt về phía sau. Tại sao? Không có ai có thể giải
thích một cách rơ ràng. Rất có thể là, do điều kiện sinh sống, có những loài khỉ
đă t́m được lá cây và trái cây ngay sát mặt đất và tiếp tục ḅ đi kiếm ăn, nhưng
cũng có những loài khỉ đă phải đu cây thường xuyên, và kết quả của mười triệu
năm đánh đu đó là h́nh dạng bàn tay thay đổi. Sự thay đổi t́nh cờ và nhỏ bé này
đă có hậu quả vô cùng lớn là tạo ra giống người và thế giới con người. Do sự sắp
xếp bàn tay mới mà lần này khi bàn tay nắm lại, ngón tay cái trở thành đối diện
với bốn ngón kia tạo ra một sức nắm chắc và mạnh hơn hẳn so với một bàn tay mà
cả năm ngón đều ở gần cùng một mức. Sức nắm này tạo ra một khả năng mới: con người
có thể dùng đụng cụ và dần dần biết dùng dụng cụ, rồi với thời gian biết t́m
cách cải tiến dụng cụ. Sự suy nghĩ bắt đầu, từ đó khối óc mở mang ra. Hơn nữa,
có lẽ cũng do mười triệu năm đánh đu mà con người thẳng ra, dần dần biết đứng,
biết đi. Hai bàn tay được giải tỏa, không cần phải dùng cho việc di chuyền nữa,
để dùng hoàn toàn vào việc sử đụng dụng cụ. Trí óc lại càng mở mang. Và sau đó,
cách đáy khoảng hai triệu rưỡi năm, giống người thực sự xuất hiện. Các nhà bác
học về khảo cổ ước lượng con người xuất hiện cách đây khoảng ba triệu hay hai
triệu rưỡi năm tại châu Phi, vào lúc đă biết chế tạo những dụng cụ đầu tiên bằng
đá, rồi từ châu Phi mà tỏa ra châu Âu và châu á.
Giả thuyết về nguồn gốc con người này - dầu sao cũng chỉ là một giả thuyết dù nó
được tất cả mọi nhà bác học chấp nhận - nhắn nhủ chúng ta, tất cả loài người,
cần có một thái độ khiêm tốn. Chỉ nhờ một biến đổi rất chi tiết và rất vô t́nh
của cấu trúc bàn tay mà có loài người văn minh. Nếu không, có lẽ chúng ta vẫn
chỉ là loài khỉ lom khom hái lá mà ăn trong rừng núi. Nếu không, chúng ta cũng
đă chẳng có các tín ngưỡng, thượng đế, máy điện tử, xe hơi, máy bay, những tư tưởng
lớn và Intemet. Đồng thời nó cũng cho ta một nhận định: một biến cố rất nhỏ bé
và t́nh cờ lúc ban đầu có thể có khả năng với thời gian dán tới những thay đổi
thật vĩ đại.
Như chúng ta sẽ thấy trong những trang sau, lịch sử của sự phát triển của những
nền văn minh rất huy hoàng cũng khởi đầu bằng những sự kiện rất t́nh cờ.
Đoạn này là một dẫn nhập có mục đích chuẩn bị tinh thần cho một cuộc thảo luận
chi tiết về hiện tượng phát triển, đặc biệt là phát triển kinh tế, ở nhưng trang
sau. Nhưng ngay bây giờ ta có thể làm một con tính nhẩm. Loài người xuất hiện
cách đây ba triệu năm, nền văn minh công nghiệp mới xuất hiện từ khoảng 300 năm
nay tại một vài nước. Như vậy nếu đem so sánh cả quá tŕnh tiến triển ba triệu
năm của loài người với một năm th́ hiện tượng phát triển chỉ mới bắt đầu vào hỏi
23 giờ 59 phút ngày 31tháng 12, phút cuối cùng của năm.
Phát triển như vậy là một hiện tượng rất mới và cũng chỉ giới hạn trong một sổ
quốc gia nhỏ do một vài yếu tố mà dân tộc Việt nam, cũng như mọi dân tộc c̣n lạc
hậu và đang ao ước phát triển, cần nh́n rơ để chụp bắt.
|